Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
 
:: Forget password? ::


Welcome to our forum
If this is your first visit, be sure to check out the FAQ by clicking the link above.
You may have to register before you can post: click the register link above to proceed.
To start viewing messages, select the forum that you want to visit from the selection below.


Tìm lại chính mình sau những lần vấp ngã...Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Thu Sep 01, 2011 7:28 am
Nấm
Tớ Là - Nấm
Tước hiệuI ♥ Teen K52 ĐL1

I ♥ Teen K52 ĐL1
Giới tínhNam
Tổng số bài gửi : 389
Cảm ơn : 21
Birthday : 09/06/1912
Join date : 14/07/2011
Age : 111
Đến từ : ổ gián
Tìm lại chính mình sau những lần vấp ngã... Vide

Bài gửiTiêu đề: Tìm lại chính mình sau những lần vấp ngã...

Tiêu đề: Tìm lại chính mình sau những lần vấp ngã...

Có phải tôi là một con bé ích kỷ, nhỏ nhen. Sao tôi lại như thế chứ? Tôi ganh tị với tất cả những ai hạnh phúc, may mắn, tài giỏi và thành công hơn tôi. Tôi ghét họ, thật ấu trĩ vì điều đó!? Tôi biết nhưng tôi không ngăn được bản thân mình, có phải tôi đáng ghét lắm hay không??

" Không ở đỉnh cao thì bạn chẳng là gì" không biết từ đâu và tự khi nào trong đầu tôi lại luôn ám ảnh bởi câu nói ấy. Cũng chính vì thế, trong mọi chuyện, mọi hoàn cảnh, tôi luôn cố gắng hết sức mình để được một kết quả trội hơn mọi người, khiến người khác phải chú ý đến tôi, tôi muốn mình luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý.

Tôi thành công rực rỡ đúng như những gì tôi mong đợi, mọi sự quan tâm chia sẻ đổ dồn về phía mình khiến tôi ngất ngây trong hạnh phúc, tôi cảm thấy ấm áp lạ kỳ, tôi mãn nguyện, tự hào về mình và chính lúc ấy tôi đã không kìm nỗi lòng mình trong tôi nhem nhóm lên một sự kiêu ngạo, tự đắc. Tôi cho rằng mình tài giỏi hơn tất cả. Tôi luôn cố gắng thật nhiều để xứng đáng với tình cảm mọi người dành cho tôi, tôi không cho phép mình đánh mất đi niềm tin yêu, hy vọng của những ai quan tâm đến tôi.

Rồi tôi tự đặt ra cho mình những mục tiêu cao hơn nữa, tôi muốn bản thân phải luôn phấn đấu không ngừng, mọi việc đều phải theo chiều hướng đi lên. Được một tôi lại muốn thêm hai, thêm ba... tôi kỳ vọng, đặt tất cả niềm tin vào những hoài bão và cả những việc nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống hằng ngày, có đôi lúc tôi cảm thấy rất mệt mỏi vì cái tính cầu toàn của bản thân nhưng cũng không thể nào làm khác được bởi tính tôi vốn dĩ là vậy.



Nhưng mọi chuyện đâu phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió mãi, rồi đã có lúc tôi đi sai hướng, lệch đường. Thất bại, đau khổ ê chề.. tôi khóc.. Giật mình nhìn xung quanh, tim tôi chợt đau nhói, nước mắt lăn dài, một sự thật phũ phàng mà tôi đang phải học cách chấp nhận, những người bên tôi lúc huy hoàng giờ chẳng còn một ai, đâu rồi những lời ca tụng, chúc mừng, những cái nắm tay đầy ấm áp, những ánh mắt ngưỡng mộ thèm thuồng, những lời chia sẻ???? Tất cả đã hết thật rồi sao? Lẽ nào những lời nói ngọt ngào đầy yêu thương và sự quan tâm ấm áp của những ngày tháng huy hoàng chỉ là giả tạo? Khi ấy mọi người đến với tôi chỉ vì chút ánh sáng của tôi sẽ tỏa sang cho họ thôi sao? Thật phũ phàng.. Tôi sụp đổ trong một thời gian dài.. Hy vọng rất nhiều nên giờ tôi phải đau gấp bội.. ngậm ngùi học cách chấp nhận, học cách đứng dậy sau những vấp ngã đầu đời..


Rồi tôi cũng đã hiểu được thế nào là " lên voi xuống chó", cuộc sống khó mà như ta mong đợi.

Đã được đón nhận cái hào quang sáng chói thì cũng nên học cách để sống với bóng tối đen ngòm để khỏi phải chơi vơi không tìm được hướng đi khi ánh sáng rực rỡ kia không còn.

Đã biết ngất ngây trong những lời ca tụng, khen ngợi, vuốt ve thì cũng nên học cách đón nhận những cái liếc mắt rẻ khinh, những câu nói chua chát, mặn đắng đến xé lòng, tan nát tâm can.

Đã từng quá cầu toàn, kỳ vọng, đặt ra những mục tiêu quá cao so với khả năng của chính bản thân mình thì cũng nên học cách biết chấp nhận những rủi ro, bất trắc để bớt đau khổ trước những thất bại ê chề.



Tôi đã vực dậy sau những ngày tháng sống không ánh sáng. Tôi tìm ra hướng đi cho riêng mình, trưởng thành hơn sau những vấp ngã đầu đời. Không như ngày xưa bồng bột, cầu toàn trong tôi xen lẫn chút háo thắng, muốn mình luôn giỏi nhất, thành công nhất, là tâm của vũ trụ, ganh trong tôi là sự ganh ghét, tức giận trước những thành công của người khác. Giờ tôi đã khác, vẫn cầu toàn trong mọi việc, vẫn ganh với tất cả mọi người giỏi hơn tôi nhưng suy nghĩ trong tôi giờ chính chắn hơn trước rất nhiều. Tôi cầu toàn để mọi chuyện tôi làm đều được kết quả tốt như mong đợi, tôi ganh với sự giỏi giang của người khác để giục mình cố gắng hơn nữa để có thể sánh với nhiều người.

Thầm cảm ơn những lần vấp ngã đã giúp tôi trưởng thành hơn trong từng việc làm, ý nghĩ..



Tìm lại chính mình sau những lần vấp ngã...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự.
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn.
* Tránh spam nhảm không liên quan đến chủ đề.

Yêu cầu viết tiếng Việt có dấu.


Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn K52 Đô Lương1 :: 

¨‘°ºO(¯°•.Vườn tình yêu.•°¯)Oº°‘¨

 :: Tâm Sự - Chia sẻ
-

GMT + 7. Hôm nay: Mon May 13, 2024 5:11 am.

New Semester 2
Powered by vBulletin & Version 3.8.4
Designed by [eLDy]
Forumotion_Ripped by vlt
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất